Sau Khi Bị Thất Bại Trong Cuộc Nội Chiến, Cổng Thông Tin Điện Tử Kiên Giang

VOV.VN - Trong đao binh Nga đẫm máu, có thời khắc phe Bạch vệ đứng trước lợi thế lớn lật đổ phe Bolshevik. Tuy vậy họ đã thua kém ở thời cơ này và tiếp nối thì bị quấy tan tác...

Bạn đang xem: Sau khi bị thất bại trong cuộc nội chiến


Cơ hội nghìn vàng

Vào ngày thu năm 1919, các lực lượng kháng Bolshevik gần như chiến thắng. Bọn họ chỉ bí quyết điện Kremlin (nơi Lenin và các lãnh tụ phong trào cộng sản Nga tá túc) tất cả vài trăm kilomet.


*

Lính Bạch vệ. Ảnh: Public domain.Vào ngày hè năm 1919, ở đỉnh điểm Nội chiến Nga, nước cộng hòa Xô viết Nga non trẻ bị kẻ thù bao vây tứ bề. Ở Tây Bắc, Petrograd (nay là Saint Petersburg) bị tướng mạo Nikolai Yudenich đe dọa. Ở phía Tây, lực lượng Bolshevik đề nghị chiến đấu cản lại quân tía Lan. Còn ở phía đông, quân bí quyết mạng đề xuất đương đầu với quân của Alexander Kolchak, kẻ đã được phe Bạch vệ (tức lực lượng phản biện pháp mạng) tôn lên làm Người cai trị Tối cao của nước Nga. Ở miền Nam, Hồng quân vấp phải các Lực lượng vũ trang miền nam bộ Nga (AFSR) bên dưới sự chỉ đạo của Anton Denikin, người ra quyết định sẽ kết thúc chế độ Bolshevik bởi một đòn đánh đưa ra quyết định (chiếm Moscow).


Các thành công xuất sắc của quân team ông ta vào mùa xuân, cũng tương tự các cuộc nổi dậy quy mô lớn của fan Cozak cùng nông dân phòng lại chế độ Xô viết, tạo đại lý để kiến tạo bàn đấm đá ở khu vực miền nam nước Nga cho bài toán mở một cuộc tấn công ở miền Trung.

Trong một cuốn hồi ký kết của mình, Denikin viết: “Moscow dĩ nhiên là một biểu tượng. Hầu như người mong ước về bài toán tiến quân về Moscow và mọi người có hy vọng”.

Trên thực tế, không phải toàn bộ các thủ lĩnh Bạch vệ đều lạc quan như vậy. Tứ lệnh của lực lượng Kavkaz, tướng mạo Pyotr Wrangel, tin rằng các lực lượng nhỏ dại của AFSR (với quân số chỉ 60.000 người) chưa đủ lực cho 1 chiến dịch do đó và lẽ ra yêu cầu củng cố gắng vị trí của bản thân và liên minh với Kolchak – những đội quân bị vượt qua của ông ta vào mức đó vẫn rút lui phía bên ngoài dãy núi Ural. Nhiều năm sau đó, khi đang lưu vong, ông diễn tả “sắc lệnh thiếu năng lượng về quân sự” là “một phiên bản án tử hình cho những đội quân phái mạnh Nga”.

Tuy nhiên, trong quá trình ra mắt cuộc tiến công mau lẹ do AFSR tiến hành vào ngày hè và ngày thu năm 1919, Poltava, Odessa, Kiev, Voronezh, và Oryol đã trở nên chiếm giữ. Những cuộc tuần tra của lực lượng Cozak Bạch vệ đã lộ diện ở thức giấc Tula, phương pháp Moscow chỉ từ 250-300km. Sau khi bứt phá qua lưng Phương diện quân phía phái nam của Hồng quân, Lực lượng Kỵ binh thứ 4 sinh sống sông Đông bên dưới quyền chỉ huy của tướng Konstantin Mamontov trong rộng một tháng đang gieo rắc bao tởm hoàng và hỗn loạn, đốt các nhà kho, chỉ chiếm vũ khí đạn dược.


*

Tàu hỏa thiết gần kề của Hồng quân. Ảnh: Viktor Bulla.Phe phương pháp mạng gặp nguy thực sự

Được bức tốc thêm lính tráng từ các vùng bờ cõi chiếm được, AFSR giờ bao gồm 150.000 quân trong hàng ngũ của mình. Khoảng 70.000 lính trong những đó tiến cho tới Moscow, chỗ lực lượng chống thủ bao gồm hơn 115.000 quân nhân nhưng hèn họ về huấn luyện và giảng dạy chiến đấu. Thêm nữa, Hồng quân đã bị mất niềm tin đáng kể vị một chuỗi dài những thất bại.

Tại Moscow, Lenin tuyên cha “Dồn toàn bộ lực lượng cho cuộc chiến chống Denikin!”, cảnh báo đây là “một trong những thời điểm cam go, địa chỉ nhất của cách social chủ nghĩa”.

Với tư bí quyết là Tổng tư lệnh các Lực lượng tranh bị của cộng hòa Xô viết, Sergei Kamenev viết như sau vào hồi ký của bản thân các năm sau đó: “Tôi cấp thiết nhớ một trường hợp nào cực nhọc khăn hơn thế trong toàn cục cuộc Nội chiến”.

Ngoài ra, vào thời điểm đầu tháng 10, tin tức đáng sốt ruột bay về từ bỏ Petrograd. Tại thành phố này, Đội quân tây-bắc của tướng mạo Yudenich, nhằm hỗ trợ cuộc tấn công của Denikin ngơi nghỉ miền nam, đã cùng rất quân Estonia và hạm đội Anh, mở chiến dịch Bạch kiếm để chiếm lấy hà thành cũ của Đế chế Nga.


*

Gió đổi chiều

Tuy nhiên, vào giữa tháng 10, cuộc tiến công của Denikin bước đầu kiệt sức. Sau thời điểm chiếm những vùng lãnh thổ rộng lớn từ hải dương Azov tới thành phố Oryol, quân Bạch vệ không tồn tại đủ lực lượng nhằm kiểm soát kết quả các vị trí đó. Hiệu quả là, sống Đông phái mạnh Ukraine, Quân đội nổi lên Cách mạng của nhân đồ vật vô chính phủ nước nhà Nestor Makhno bất thình lình cải tiến vượt bậc qua những vị trí đã suy yếu đuối của AFSR với tiến dần tới Taganrog, nơi đặt đại phiên bản doanh của tướng tá Denikin. Vào thời khắc đưa ra quyết định nhất vào cuộc tiến công của Bạch vệ vào Moscow, một vài trung đoàn đã được rút khỏi trận mạc để cứu thực trạng ở hậu cứ.

Xem thêm: Giá nội thất tại xưởng 2022, báo giá thiết kế & thi công nội thất

Trong thời gian phe Bạch vệ bị tổn thất về người, bên phe Bolshevik lại sở hữu thêm lực lượng. Sự góp đỡ bất ngờ dành mang lại phe Bolshevik đến từ mặt trận bố Lan. Cách thức một “nước Nga duy nhất, không phân tách cắt” nhưng Denikin cùng các thủ lĩnh không giống của phong trào Bạch vệ cổ xúy, không cân xứng với tư tưởng phục sinh dân tộc ba Lan. đơn vị lãnh đạo tía Lan Józef Piłsudski vẫn kinh sợ hãi theo dõi các thành công của Lực lượng vũ trang nam Nga. Tuy nhiên quân đội bố Lan đã tất cả bước tiến giỏi ở Byelorussia, vào thời điểm tháng 9/1919, ông Piłsudski bất ngờ đạt được một thỏa thuận xong bắn trong thời điểm tạm thời với phe Bolshevik, theo đó chất nhận được phe Bolshevik đưa hàng trăm ngàn binh sỹ tới Moscow.

Sau lúc chiến đấu kinh hoàng để giành lag Oryol vào vào giữa tháng 10 năm đó, lực lượng góc nhìn quân phía nam của Hồng quân đang mở một cuộc phản nghịch công quy mô lớn. Bất chấp lợi nỗ lực về số lượng của Hồng quân, phe Bạch vệ vẫn xoay sở được nhằm rút lui một biện pháp trật tự, kị bị bao vây, và tiến hành phản kích đối phương.

Các lực lượng của Bạch vệ bị vượt mặt cả ở miền nam và miền Bắc. Hồi tháng 11, Yudenich bị vượt qua ở Petrograd. Cuộc rút lui gồm trật từ của AFSR dần dần trở thành một cuộc tháo chạy láo loạn kèm với việc đào ngũ sản phẩm loạt. Tuyến phòng ngự sau cùng của phe Bạch vệ ở miền nam bộ là Crimea, khu vực họ cố cự cho tháng 11/1920.

Phong trào Bạch vệ tiếp đến không còn thêm bất kể cơ hội nào để uy hiếp lực lượng Bolshevik nữa như chúng ta từng có khoảng gần Moscow hồi tháng 10/1919./.

Cuộc chiến giữa quân nhóm Niger và những lực lượng Hồi Giáo rất đoan tại nước này đã bước sang năm vật dụng bảy. Sau nhì cuộc nội chiến tại các nước bóng giềng Mali với Nigeria, những kẻ khủng cha chọn Niger làm mặt trận tiếp theo. Bọn chúng đã tạo ra không ít vụ thảm gần kề đẫm máu ở miền nam Niger với gieo rắc nỗi sợ trực thuộc lên dân chúng. Ngược lại chính tủ Niamey và liên minh Mỹ của mình tiếp tục thuyệt vọng trong câu hỏi triệt tiêu những tổ chức cực đoan.


 Sống trong hại hãi

Thảm cảnh xẩy ra với gia đình của cô Miriam sống sinh sống làng Bakorat chỉ gói gọn trong tầm năm phút. Cô Miriam kể lại: “Lúc đó mặt trời đã sắp lặn rồi. Tôi sẽ ngồi ở tiệm nước chờ gió thì nghe thấy giờ súng nổ, rồi giờ đồng hồ xe sản phẩm công nghệ hai thì. Trước lúc tôi kịp phản nghịch ứng thì lũ khủng bố đã chạy xe mang đến nơi. Chúng phóng xe khắp các ngóc ngỏng trong làng, gặp mặt ai thì bắn. Tôi tận mắt chứng kiến chúng phun vào ngực chú tôi. Em chúng ta tôi mới đôi mươi tuổi chạy ra để cứu vãn bố cũng bị chúng giết”.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *